Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

[PILI] [Pro5 Thế Vô Thương]

Thế Vô Thương

( lão nhị iêu dấu <3 )
 
 
Cô tịch kiếm giả của Từ quang chi tháp. tang thương lanh lùng, sống một mình trong Tịch tỉnh phù lang tránh xa con người. Chỉ cùng Vô Y Sư Duẫn kết giao, vì thế dẫn đến đau khổ. Một người tính cách lạnh lùng, đối với mọi việc đều hờ hững, riêng công việc lại cố chấp dị thường, cố chấp hướng về tuyết trung mê huyền ảo, lấy máu ngấm cùng một thanh Mặc kiếm thiết tiên.
 
Danh xưng: Thế Vô Thương
Danh hiệu: Vĩnh tuế phiêu linh, Kiếm hạ nô, Văn nghệ thanh niên, T53, Văn thanh
Tính: Nam
Thân phận: Cô tịch kiếm giả của Từ Quang chi tháp, Ngũ kiếm chi nhất "Thái dịch chi kiếm"
Thơ hào: Tù tâm mộng lao trắc tuyền thính, hồi văn quyên quyên thắc lưu thảm, bách niên yểu minh hồ nhất tức, vĩnh tuế thu phong phiêu linh kiến.
Danh ngôn: Nhất tức bách niên, vĩnh tuế phiêu linh
Xuất hiện: Phích lịch chấn hoàn vũ chi binh giáp long ngân chương 21 ( xuất hiện trong ký ức)
Chính thức xuất hiện: Phích lịch kinh vũ kỷ chi kiêu hoàng luận chiến chương18
Tạm thoái ẩn: Phích lịch chiến nguyên sử chi động ky phong vân chương 16 - võ lâm tứ kinh hồng (bị Huyết Hôi Sư đầu độc, tìm Thiên Chi Phật trả thù nhưng lại bị cắt mất 1 cánh tay, sau khi tỉnh để lại lá thư rồi rời đi )
Căn cứ địa: Tịch tỉnh phù lang, Thâm bắc tuyết lĩnh · Phù lang nghiễn
Đến từ: Tứ kỳ giới
Luyến tình: Tức Lộc (đơn phương yêu mến)
 
Tình địch: Nhã Địch Vương
Thê tử: Yêu Ứng Phong Quang
Nhạc phụ mẫu (ba mẹ vợ): Tề Tử Nhiên (nhạc phụ), Minh Sương Tuyết (nhạc mẫu)
Bằng hữu: Vô Y Sư Duẫn, Kỵ Hà Thương, Tố Hoàn Chân
Khác: Kiếm Chi Sơ, Bạc Đường, Tập Thiên Nhai, Đa Thiên Nhai
Võ học: Chung mạt chi cảnh, Vô cữu kiếm pháp · Nhất kiếm vô cữu
Binh khí: Mặc kiếm (mặc kiếm đản xuất đích thiết tiên tiện thị vô cữu kiếm chiêu đích giải phương), Thái dịch chi kiếm (mặc kiếm hấp nạp thái dịch huyền khí nhi thành)
Sở hữu vật: Phí tuyết thạch, Trường mệnh tỏa, Hương đấu - di vật của Sư Duẫn, Ký tâm linh (Yêu Ứng lưu lại cho Vô Thương lời nói cuối cùng)
Sáng tạo: Vô cữu kiếm pháp


*KÝ LỤC:

(Thế Vô Thương cùng Vô Y Sư Duẫn)
Vô Thương: Nhiều năm kết giao, ta lại quên mất ở Độc sinh ám địa mới gặp Vô Y Sư Duẫn là lúc dậy lên cảm giác chán ghét. Hắn cười ấm áp, nhưng trong mắt lại che dấu lạnh lùng không thể đoán được, ta biết hắn muốn lợi dụng ta.

Sư Duẫn: Nhiều năm kết giao, ta xác nhận đối với ngươi sâu đậm nhất. Nhưng ngươi cố ý hay không lại giữ khoảng cách, chính là làm ta ảo tưởng. Ngươi đối với ta, chỉ dừng lại ở lúc ban đầu quen biết. Tựa như dã thú bị thương, cứ nhìn chăm chăm mà bước vào cảnh giới phân chia với ta

Ta, Thế Vô Thương, lấy kiếm xin giết, lấy người xin chiến, ai đến?

Ai ngâm khúc kiếm thanh, như hoặc nhân không căn cứ. Ta nghiêng tai, tiếp động sát.

Thân động, tâm động. Kiếm đi Vô quay về Thế. Lạc hoa lạnh lùng, xung quanh bất cản.

Trên thân kiếm ngưng đọng thành giọt máu, chảy qua nuốt lấy sinh mệnh lạnh lùng, tự kiếm xuất ra một lại một giọt máu lóng lánh. Tại thời khắc này, thỏa sức ngạo mạn.

Tai ta chỉ nghe lời của người từ ánh mắt. Ngươi vất vả, chính là đang chờ đợi một kết thúc.

Chướng mắt chính là sát khí vô tận. Thế Vô Thương đôi mắt lấp lánh sắc thái thấu triệt, mặc kiếm ai mãi vung không nghỉ. Bỗng nhiên trời đầy tuyết trắng.

Ta, cho phép ngươi trường sinh.

Là hoa nở ra máu, là đau sót đến rả rời. Kiếm ngân bao nhiêu lần, ký ức vĩnh viễn chôn vùi, tuyết nặng ngấm xuống không thấy xác. Ta vẫn lưu lại, kiếm liền sa vào.

Mặc cho kiếm ai vung chưa dứt, mạng người đặt ở kiếm chỉ một cái chớp mắt.

(Thế Vô Thương cùng Yêu Ứng)
Yêu Ứng: Ngươi đối với ta thực sự cảm động sao?

Vô Thương: Tình cảm không cần những lời bộc bạch nhạt nhẽo, chỉ cần tâm luôn hướng về nhau đều có thể.
Yêu Ứng: Ân? Vậy ngươi nguyện cùng ta thành thân? Ta muốn cùng ngươi thành thân, ngươi không chịu sao?

Vô Thương: Ngươi có biết ý nghĩa của thành thân?

Yêu Ứng: Con người yêu mến lẫn nhau, hứa hẹn cả đời cùng nhau, tay trong tay đến đầu bạc răng long.

Vô Thương: Hảo! Vậy ta đem cả đời phụng bồi

Cả đời Thế Vô Thương, chỉ nhận Yêu Ứng Phong Quang làm vợ

Nếu không cách nào làm Yêu Ứng quay lại dương gian, sinh mạng Thế Vô Thương có gì lưu luyến?

Nếu từ đầu đã định là không có được, cớ sao lại muốn đến bên cạnh ta.

Nếu ý trời không thể thay đổi, ta liền thay đổi chính mình. Yêu Ứng, bất luận sinh tử, ngươi cũng không thể rời ta đi! Không thể rời đi!

Nếu ta buông tay, Yêu Ứng thật sự sẽ không quay lại.
Chỉ có ánh lửa cô độc, ánh lên biểu cảm của ngươi, ngươi nói, có phải hay không vẫn là đang lừa gạt ta?
(Yêu Ứng nhìn như đang rơi lệ, Vô Thương dừng lại liền dập lửa, xoa nhẹ lên gương mặt Yêu Ứng)
Ha ha ha ha... Ngươi lại lừa ta lần nữa.

Nếu Yêu Ứng có mất đi, Thế Vô Thương tuyệt đối không cho phép.

Ta không cho phép bất luận kẻ nào làm tổn thương đến Yêu Ứng!

Yêu Ứng, bọn họ nói hoa này là hóa thân của ngươi, chỉ phải chờ đến lúc hoa nở, ta có thể cùng ngươi gặp măt, ta tuyệt không cho phép mình đánh mất hy vọng này một lần nữa!

Ai cho phép các ngươi đến quấy rầy Yêu Ứng yên nghỉ!
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét