Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

[PILI] [Pro5 - Tối Quang Âm/Bắc Cẩu]

Tối Quang Âm

 


Là nhân vật trong kịch rối Phích Lịch Bố Đại Hí. Thần bí hiện ra tại tân chiến trường Bắc hải là thần bí đao giả, loại bỏ sinh mệnh của kẻ thù. Khuôn mặt tuấn tú, đặc biệt có bốn đường lông mi. Thích vung vẫy cái đuôi bạch mao cẩu được cột ở tay áo. Là thân phận thật của Bắc Cẩu, ngày xưa vì muốn cứu Cửu Thiên Thắng đã cùng thành thời gian định ra khế ước, trở thành sử giả cướp thành thời gian, vĩnh viễn phải trông coi Thời gian thụ (cây thời gian). Nhưng vì thời gian quá dài mà sinh ra chán ghét, cũng đã quên mất ước nguyện ban đầu. Vì thế quyết định làm vài việc không nằm trong dự tính, hắn tiếp nhận lòng tin của nạn nhân ở tường kim sư, hơn nữa bắt đầu hành tẩu giang hồ, còn tham gia Điêu vong cấm quyết... Điều này cũng đem hắn với Cửu Thiên Thắng cùng Bạo Vũ Tâm Nô mở ra ba phương số mệnh dây dưa. Kỳ thân phận chân thật vì thời gian thành nhật quỹ quang chi tử, hắn cùng với Cửu Thiên Thắng cùng Bạo Vũ Tâm Nô đích kiếp trước củ cát, đem mang cho hắn số mạng như thế nào đây?

1. Giác sắc tư liệu:
Danh xưng: Tối Quang Âm.
Tính biệt: Nam
Hóa Thân: Bắc Cẩu (một trong ngũ đại truyền kỳ)
Thân phận: Thời gian thành nhật quỹ quang chi tử (vì cứu chí hữu tự nguyện từ bỏ phách quan, thành trở thành sứ giả cướp thời gian), Sứ giả cướp thành thời gian (hiện đã giải trừ khế ước).
Thơ hào: Tha đà thác, tiêu ma quá, tối thị quang âm hóa phù mạt.
Sơ đăng tràng: Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh Động Võ Lâm tập 6 (Phích lịch hồng đao chi Đao Kiếm Xuân Thu tập 20 xuất hiện với thân phận Lão Cẩu) 
Tổ chức môn phái: Thời gian thành, thiên táng thập tam đao, thiên sinh thập tam chi (vì Oanh Xế Thiên Hạ chương thứ 4 cùng Ỷ La Sinh nhắc tới, tịnh vị kiến lập)
Chí hữu: Cửu Thiên Thắng/Ỷ La Sinh.
Bằng hữu: Ẩm Tuế (Thời gian thành quang sử, Tứ Trí Vũ Đồng, Vô Mộng Sinh, Cấu Âm Tử (hóa thân của Tố Hoàn Chân, Thuyết Thái Tuế.
Đồng sự: Hồn Thiên Thủ (cha của Liêm Trang, đã chết), Thượng Quan Viên Khuyết, Hoàng Vũ Khách, Biệt Hoàng Hôn.
Kỳ tha: Bạo Vũ Tâm Nô (kiếp trước hãm hại Tối Quang Âm cùng Cửu Thiên Thắng), Độc Cô Độc (sở thác chi nhân thê tử) @.@ 
Sủng vật: Tiểu Mật Đào (Tuyết ngao), Thiên Sương Ngao (Cửu Thiên Thắng tặng, đã già chết).
Võ học: Lược ảnh kích, Thực kiếm đao - thiên cẩu thôn nguyệt, Lược ảnh hóa, Lược ảnh phá, Thời gian đao pháp.
Sáng tạo: Thực kiếm đao pháp, Thời gian đao pháp.
Binh khí: Mô cẩu lợi (thú đao)
Sở hữu vật: Đuôi bạch mao cẩu
Đặc điểm: Đầu cẩu màu trắng, bốn đường lông mi, cao mã vĩ [chắc nói a cột tóc đuôi ngựa cao :v ], một thanh thú đao.



2. Nhân vật thiết định:
*Nhân vật nguyên khởi:
Một ngày, đổng sự trưởng nói rằng có một tên mới xuất hiện là siêu cường đao giả, tên gọi "Lão Cẩu", không có một loại cá tính, có vai trò cần thiết, trừ đặc sắc ở bên ngoài, còn là đặc sắc [ko hiểu lắm :v ]. Cho nên lấy một danh hiệu dĩ Cẩu vì dấu thần bí của người dùng đao - Lão Cẩu vì vậy ra đời.
Lão Cẩu là tên do đổng sự trưởng ban cho, bởi vì hắn là một ngũ đại truyền kỳ đến từ phương Bắc, được đặt tên là Bắc Cẩu. Không chỉ là mang mặt nạ cẩu, bên người còn có một chỉ cẩu sủng vật, bất quá Lão Cẩu cũng không đem Tiểu Mật Đào là sủng vật, hắn cho là mình cùng Tiểu Mật Đào là cùng loại.
Tối Quang Âm còn lại là thân phận chân thật nhất của hắn. Bởi vì hắn có chức trách bảo vệ cây thời gian, làm cho hắn phải đi cướp thời gian của kẻ khác để nuôi dưỡng cây thời gian, để chồi mới phát triển, nuôi dưỡng một đồng hồ mới.
[Thuyết văn] tối tự thích nghĩa, phạm nhi thủ chi, cũng có tụ hợp ý. Tối Quang Âm, ẩn dụ săn đoạt các thời gian ngầm. Tất nhiên, nhất chữ cũng có tinh hoa ý. Tối Quang Âm, cũng có một loại  tứ tinh hoa của thời gian.

*Đã qua kịch tình:
Tối Quang Âm tự đánh vỡ thành thời gian của chính mình.
Tối Quang Âm vì giúp hảo hữu - Cửu Thiên Thắng đại nhân, mong đây là cơ hội để giữ lại mạng sống của Cửu Thiên Thắng, cùng Thành thời gian lập khế ước, dùng thời gian của mình để canh giữ thời gian thụ, chỉ mong gặp lại Cửu Thiên Thắng. Tối Quang Âm đánh vỡ thời gian thụ của Cửu Thiên Thắng, làm cho Cửu Thiên Thắng có thể tái sinh trong 12 canh giờ, một khoảng thời gian không thể có, khiến cho Cửu Thiên Thắng trở thành người chết không thấy xác. Nhưng vì thời gian 5 tháng canh giữ ở thời gian thụ quá dài, Tối Quan Âm càng về sau đã quên điều kiện của khế ước, cũng đã quên Cửu Thiên Thắng, chỉ nhớ rõ một vài chi tiết nhỏ, thỉnh thoảng hiện ra trước mắt của trí nhớ bị đứt đoạn, thỉnh thoảng ở trước mắt xuất hiện những mảng ký ức vụ vỡ, cùng với chẳng biết tại sao nói ra khỏi miệng, chẳng biết tại sao mà làm động tác.... [động tác gì? :v ]
Tối Quang Âm thường nói: "Cùng giết sao?"
Kỳ thực do lần đầu tiên Tối Quang Âm cùng Cửu Thiên Thắng gặp nhau, Tối Quang Âm hỏi, Cửu Thiên Thắng trả lời một câu rất đặc biệt nên làm cho hai người trở thành bằng hữu. Vì vậy mỗi khi Tối Quang Âm hỏi ai đó "Cùng giết sao?", kỳ thực chỉ là sâu trong tiềm thức muốn tìm ra câu trả lời giống của Cửu Thiên Thắng khi xưa.
Cố giữ ở thời gian thụ rất lâu, lâu đến nỗi Tối Quang Âm đã quên nhiệm vụ và mục đích ban đầu của mình. Hắn sinh ra chán ghét, sau khi chứng kiến vụ thảm sát ở tường kim sư Tối Quang Âm quyết định làm vài việc không nằm trong dự tính, hắn tiếp nhận lòng tin của nạn nhân ở tường kim sư, sẽ phá hủy đế quốc theo nguyện vọng của người trong tộc, hành tẩu giang hồ, còn tham gia Điêu vong cấm quyết. Tố Quan Âm măng theo Tiểu Mật Đào, cho là mình cùng cẩu là một loại. Hắn đem Ỷ La Sinh xích lại, giáo huấn, loại hành vi này trong mắt người khác là sỉ nhục. Tối Quang Âm tự mình cắt bỏ ước định với thành thời gian, sẽ chịu trách nhiệm truy cứu gì? Khoảng thời gian còn lại của hắn sẽ tạo ra ảnh hưởng gì không thể biết được? Nếu một ngày Tối Quang Âm nhờ lại tất cả, hắn sẽ làm gì?


*Bắc tử vĩ liễu:
Lão Cẩu ở chiến cuộc lúc cao trà, sẽ hô một tiếng: “Bắc tử vĩ liễu". Bắc Tử Vĩ là đuôi gió bắc, vòng đánh cuối cùng khi chơi mạt chược, có thể sử dụng như là kết thúc, có nghĩa là đánh một chiêu cuối cùng.


*Tạo hình nhân vật:
Lấy mặt nạ đầu cẩu màu trắng đầu cẩu là ngoại hình đặc sắc lớn nhất, bởi vì hắn không khỏi thích cùng con cẩu chung bộ dáng [a coi trọng con cẩu một cách quá đáng -_- ], Tối Quang Âm cảm thấy đeo đầu cẩu lên đầu của mình, tối hữu mị lực [mị lực cái đầu a ý :v ]. Tại vải trang phục của nhân vật, đổng sự trưởng đặc biệt chỉ định sử dụng các nguyên tố khác nhau - vải kẻ sọc. Thiết kế trang phục toàn thân là lưu loát chất phác của phong hiệp khách. Vải vóc trên nguyên tắc cùng Lão Cẩu một dạng, nhưng những sửa đổi phong cách, gia tăng trang trí, giác Lão Cẩu hơn cao ngất.
Cùng Lão Cẩu mang mặt nạ với dã tính có điều khác nhau, tóc buộc ra sau lưng để giảm tự nhiên, nội liễm trung bảo có dáng vẻ hào sảng, phong cách hiệp sĩ trẻ. Bắc Cẩu gỡ mặt nạ xuống, khôi phục diện mạo Tối Quang Âm, trên tay có buộc một cái đuôi, hắn thích cầm cái tiểu vật này vung lên chơi đùa [a là con nít hả? -_- ], làm một loại phân biệt dấu hiệu, cũng cùng bề ngoài Lão Cẩu làm một khác nhau.

*Binh khí: 
 Mô (âm phủ) cẩu lợi chính là lấy xương thú vì tạo hình của đao, dùng để phối hợp đặc sắc với nhân vật Bắc Cẩu. Bề ngoài thoạt nhìn như là hòan chỉnh bộ hài cốt hình thú.


3. Nhân tế quan hệ:
Tiểu Mật Đào
Năm đó người kim sư đế quốc, bị tàn sát để đánh dấu các bức tường vĩnh cửu hang kim sư, Tối Quang Âm cảm nhận được thời gian biến động, đi trước thời gian tường hang kim sư, lại bởi vì mắt thấy kim sư đế quốc bị tàn sát đỗi thảm trạng, mà nhất thời mềm lòng, ra tay giết lui Ngân Thiên Cổ, cứu đích khương trở về còn sót lại một hơi cùng một tiểu bạch cẩu mới sinh, chính là Tiểu Mật Đào sau này.
Tiểu Mật Đào là danh do đổng sự trưởng gọi, là bởi vì mũi là màu hồng, bất quá cũng không có chỉ định loại chó, vì vậy soạn giả mở ra lĩnh vực chó dẫn đường, loại hình chó nào mà tương đối thích hợp đây? Thân là Lão Cẩu hảo đồng bạn, tốt nhất bất yếu nhược bất cấm phong, vậy thì tham khảo con chó lớn, nếu muốn mạnh mẽ, vậy thì chọn nhất uy đích Ngao Khuyển đi, hãy làm theo khí thế động lực của Ngao Khuyển, tăng thêm sửa đổi, phối hợp mặt nạ trắng Lão Cẩu, được xưng linh chó đồng động vật tốt nhất của năm được sinh ra.

Ỷ La Sinh
Vì Ỷ La Sinh giết chết Ngân Giang Nguyệt mà cùng Bắc Cẩu nảy sinh một loại tình cảm khó hiểu. Lúc đầu giống địch nhân, nhưng do Ỷ La Sinh bị đánh bại mà đáp ứng điều kiện của Bắc Cẩu. Hắn suy nghĩ, muốn đem Ỷ La Sinh huấn luyện đến một trình độ nhất định nên liền dắt Ỷ La Sinh đến thành thời gian để Ỷ La Sinh thay mình canh giữ thời gian thụ. Bất quá trong lòng Bắc Cẩu đối với Ỷ La Sinh vẫn có một khối mơ hồ, ngay cả bản thân hắn cũng không thể lý giải rõ ràng.
Tối Quang Âm cho là tìm được một người tương tự người, tiếp thay cố thủ nhiệm vụ cây thời gian, coi như là cho thời gian thành khai báo. Trải qua một đoạn thời gian cùng chung sống, ở Ỷ La Sinh còn sống hướng chinh phạt ba chiến khốc liệt, Tối Quang Âm quan tâm lặng lẽ đi theo, nhưng lại không muốn bị phát hiện, vì vậy tháo xuống mặt nạ cẩu, lần đầu xuất hiện, hẳn vẫn chưa có người nào biết Tối Quang Âm chính là dưới mặt nạ là Lão Cẩu, nhưng là kia đem mô cẩu lợi lại nói ra khỏi thân phận của hắn.

Ẩm Tuế
Là thời gian thành đích thời gian quang sử, ở Tối Quang Âm cố thủ cây thời gian này trong khoảng thời gian một năm, cùng tâm sự với hầu hết mọi người, mà hắn cũng rõ ràng nhất chuyện xưa của Tối Quang Âm.

Cửu Thiên Thắng
Sở hữu "Đao thần" danh xưng là tuyệt đai đao giả, kiếp trước của Ỷ La Sinh. Do Bạo Vũ Tâm Nô bày mưu mà tạo nên bi kịch giữa hắn và Tối Quang Âm. Cửu Thiên Thắng vì cứu Tối Quang Âm mà xông vào "Thập bát địa ngục trận" trúng độc, cuối cùng bị Bạo Vũ kéo xuống đứt đôi tai, mạng sống nguy kịch được Tối Quang Âm mang về thành thời gian tìm cách cứu sống. Để Cửu Thiên Thắng đến thành thời gian đặc biệt có thể đầu thai kiếp khác, Tối Quang Âm đem một khoảng thời gian xuất ra để Cửu Thiên Thắng kéo dài sinh mệnh. Cuối cùng Cửu Thiên Thắng lấy được thành thời gian chuyển sang kiếp khác sinh trưởng nhưng lại mất đi trí nhớ trờ thành Ỷ La Sinh. Đồng thời Tối Quang Âm đánh vỡ thời gian thụ của Cửu Thiên Thắng, làm cho hắn có thể thoát ra trong 12 canh giờ - một thời gian không thể tồn tại, khiến cho hắn trở thành người chết không thấy xác.
Bạo Vũ Tâm Nô
Tạo nên bi kịch của Tối Quang Âm cùng Cửu Thiên Thắng,tại xuất nhập giang hồ đệ nhất chiến liền bại do Đao Thần Cửu Thiên Thắng, sau ngược lại trở thành hiên xức tông vũ ti. Hy vọng có được sự thừa nhận của Cửu Thiên Thắng, cùng ngồi chung trên chiếc ghế cao nhất, nhưng sự xuất hiện của Tối Quang Âm đánh nát giấc mộng của hắn, nội tâm điên cuồng để cho hắn bày độc kế hãm Tối Quang Âm kéo Cửu Thiên Thắng vào trận, cũng sinh giựt đứt hai tai của Cửu Thiên Thắng, ép khiến cho Tối Quang Âm vì thay Cửu Thiên Thắng kéo dài tính mạng tự nguyện tháo xuống phách quan, trở thành lược lúc sứ giả, một mặt chỉ vì sau gặp mặt Cửu Thiên Thắng. Vậy mà số mệnh còn dây dưa, nương theo Bạo Vũ Tâm Nô, giữa ba người sắp lần nữa kéo dài số mệnh ân oán trước kia.

Thích Thái Tổ
Thích Thái Tổ từng cùng Lão Cẩu đã cùng nhau tham gia điêu mất cấm quyết, đối với vị này cùng nhau cạnh tái quá Lão Cẩu, Thích Thái Tổ có mười sáu chữ hình dung: "Tỉnh táo, phục kích, thông minh, xảo trá, trung thành, vô tình, quả quyết, tật tốc"


4. Ký sự nhân vật: (pro5 mới update bên baidu cắt mất phần này rồi nhưng ta vẫn giữ lại :v )
Thất tu đại biểu, Ý Kỳ Hành, Nhất Lưu Y, Ỷ La Sinh bởi vì ba võ lâm chính nghĩa, hơn thất tu vinh dự, quyết định đánh một trận Quỷ Hoang Địa Ngục Biến, đang lúc Ỷ La Sinh muốn đi trước phó thời chiến, gặp gỡ võ lâm thần bí nhất là Lão Cẩu, hoành đao ở phía trước.
Bị Ỷ La Sinh đánh động, Địa Ngục Biến một đao bị thương nặng, chỉ kịp cứu Ý Kỳ Hành, làm điều kiện đem Ỷ La Sinh mang đi. (bởi vì Lão Cẩu dùng hoành đao chặn lại, đưa đến võ đạo bên trong nội thất ba người liên thủ biến thành hai người liên thủ, làm Ỷ La Sinh thất ước, từ đó gián tiếp hại chết hảo hữu của Nhất Lưu Y của Ỷ La Sinh và Ý Kỳ Hành, giống như là giết một người cứu một người, Lão Cẩu đối với Ỷ La Sinh là trò chơi mà không có gì để nói).
Cùng lấy phương thức huấn luyện chó với Ỷ La Sinh, khiến cho khổ không thể tả.
Cùng Ỷ La Sinh hiểu rõ nhau, tìm Tiểu Mật Đào về, nhưng là Tiểu Mật Đào không nhận chủ nhân.
Ở Vô Mộng Sinh hạ kế sách quyết định để Ỷ La Sinh trở về báo thù (cẩu nhĩ cao năng), hơn nữa ở bên quan sát hiệp trợ, lần đầu tiên tháo mặt nạ xuống lộ ra dung nhan tuấn mỹ. [a tháo hay không tháo trong mắt ta a vẫn luôn là đại mỹ nam <3 ]
Cùng Ý Kỳ Hành giao thiệp lưu lại một phần ba âm nguyên lưu lại Tiểu Mật Đào 100 thiên sinh mệnh, nhưng là Tiểu Mật Đào hướng 17x [là bạn Ý Kỳ Hành ý] làm nũng là hình ảnh thật sâu làm tổn thương Lão Cẩu [tội nghiệp a :3 ].
Cố ý cùng Ỷ La Sinh thân mật cũng dùng cẩu bính kiền thành công khiến cho Tiểu Mật Đào thay vì quen biết nhau, ba người vượt qua được thời gian khó khăn.
Nói cho Ỷ La Sinh mình vì sao đối với hắn vài phần kính trọng, cũng xin giúp trông chừng cây thời gian. Ỷ La Sinh đáp ứng cũng thay vì đi họa phảng từ giã hơn phân nửa sinh của mình đợi tại đó.


5. Phối nhạc nhân vật:
Bắc Cẩu Tối Quang Âm
(Bắc Cẩu giác sắc khúc) Khúc/Biên khúc: Lý diệu đình thu lục vu (Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh Động Võ Lâm nguyên thanh đái).
Lý diệu đình nhị lão sư nhị - cửu niên tác phẩm, cút tấu đích tiểu quân cổ, có mấy phần lười biếng bể bắt cảm giác giai điệu cùng u buồn, buồn vui lẫn lộn, đa sầu đa cảm, chế tạo ra tước sĩ phong vị tang thương của giang hồ. Bắc Cẩu vốn tên là Tối Quang Âm, thuở nhỏ vì nuôi dưỡng chó ngao lớn lên, hành động mô thức khác hẳn với thường nhân, lấy mặt nạ đầu cẩu che giấu dung mạo, ngày xưa vì thay chí hữu duyên mệnh, cùng thời gian thành hạ khế ước, trông chừng cây thời gian suốt đời, lặp đi lặp lại sống trong kỷ niệm của quá khứ, chỉ vì sau cùng muốn gặp mặt chuyển thế của chí hữu.

Lược ảnh kích
(Bắc cẩu vũ khúc) Khúc/Biên khúc: Phong thái luân thu lục vu (Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh Động Võ Lâm nguyên thanh đái).
Phong thái luân nhị lão sư - thập nhị niên tác phẩm, vì phù hợp đặc tính của Lão Cẩu "Tỉnh táo, phục kích, thông minh, xảo trá, trung thành, vô tình, quả quyết, tật tốc". Đặc tính, vũ khúc biên bài thượng lấy trung chậm bản trần thủ pháp, đem chặc góp phân vi chậm rãi đống điệp, cũng dung nhập vào la bạt cùng tiếng vang kim loại rất nhỏ, như thợ săn bàn chập phục chỗ tối, một khi phong tỏa con mồi, liền phục kích ra, không chút lưu tình, khác biệt với một loại nhiệt huyết chạy chồm khí thế của vũ khúc, hơn lộ vẻ nội tâm thâm trầm. Nhạc khúc sơ dùng cho Oanh Động Võ Lâm tự chương, ngọc dương giang bạn, thú đao Lão Cẩu trở đoạn đường đi Ỷ La Sinh, một cỗ khó khăn ức của thú tính thúc giục phát đao quyết nhiệt, lẫm phong khởi hoa đang lúc, quỷ dị cường hãn của đao thế thuấn bại Ỷ La Sinh.

Tuế nguyệt hà hoan 
(Bắc cẩu trữ tình khúc) Khúc/Biên khúc: Hoàng danh vĩ thu lục vu (Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh Động Võ Lâm nguyên thanh đái)
Hoành danh vĩ nhị lão sư - thất niên tác phẩm trữ tình, tiêu trầm của hắn đạn khởi buồn bực âm phù, hóa thành một điểm lưu quang, quanh quẩn với trong ký ức, chậm rãi ra khỏi lạnh nhạt mà trù trướng của tình cảm. Cuộc đời này không có ngươi, năm tháng hà hoan. Nhạc khúc sơ dùng cho Oanh Động Võ Lâm đệ nhị chương, Bắc Cẩu vì tìm tuyết ngao lưu lạc đi tới hang kim sư, khắp nơi khói nhẹ giấu hoang cốt, bao nhiêu chuyện xưa không có hoàng sa, cũng để cho sau nhớ lại cùng Tiểu Mật Đào sơ ngộ đã trải qua. Trong ký ức của khởi điểm, trong trí nhớ của ảnh, nhữnch trong quá khứ lược mắt mà qua, ánh mắt, chỉ còn dư tâm thần của ánh mắt lúc ban đầu động lòng người.

Khuyến vô tâm
Khúc/Biên khúc/Từ: Liên ca tử diễn xướng : diệp y thanh thu lục vu (Phích lịch hiệp ảnh chi Oanh Động Võ Lâm nguyên thanh đái) [nhị]
Hồng nhạn hàn đàm theo ảo ảnh hin ảnh người qua đường đi qua mà không lưu danh.
Nhân duyên cùng hợp tương lai ôi từ xưa thiên địa vạn thế vạn vật tuân pháp hành.
Gió thổi rừng cây bàn sơn lĩnh phong quá vô lưu thanh xào xạc sau chỉ tồn hàn.
Khuyên quân tùy duyên bốn giới ở phồn hoa nếu quá khởi khởi lạc rơi là cố định.
Thu thiền chiếm nhánh cây tiếng hô trận trận khởi tính mạng ngắn ngủi.
Hoa hồng tình yêu ý lúc yêu mật mật ngọt thiết lúc một châm một châm đâm.
Điền anh điểm rung động cầm lên cùng cho buông xuống chỉ cần một mắt một nhìn.
Quỳnh hoa nở một minh mạch cố chấp quá khứ tương lai quý trọng cái này lúc ấy phiền não có tám vạn bốn ngàn.
Chuyện tới tâm khó tránh khỏi dây dưa chuyện đi tâm liền yêu chỉ vô nhuộm vô ức vô chấp.
Không sợ hãi cuộc sống vô thường hết thảy dùng trí tuệ có ai người giáp so ta.
Thu thiền chiếm nhánh cây tiếng hô trận trận khởi tính mạng ngắn ngủi.
Hoa hồng tình yêu ý lúc yêu mật mật ngọt thiết lúc một châm một châm đâm.
Điền anh điểm rung động cầm lên cùng cho buông xuống chỉ cần một mắt một nhìn.
Quỳnh hoa nở một minh mạch cố chấp quá khứ tương lai quý trọng cái này lúc ấy phiền não có tám vạn bốn ngàn.
Chuyện tới tâm khó tránh khỏi dây dưa chuyện đi tâm liền yêu chỉ vô nhuộm vô ức vô chấp.
Không sợ hãi cuộc sống vô thường hết thảy dùng trí tuệ có ai người giáp so ta.

Lang hoa Quang Âm
(Cửu Thiên Thắng cùng Tối Quang Âm)
Từ chí chính lão sư nhị - cửu niên tác phẩm, nhạc khúc tiết tấu hiện đại cảm cùng nước nhạc cổ điển âm vận, kết hợp ra đông phương duy mỹ cảm của chương nhạc trữ tình, lãng mạn tình hoài của nhjip điệu khúc điệu, chậm rãi bày tỏ một đoạn năm tháng hồng trần. [à à. nhạc tềnh êu của 2 a đấy mà :)) ].

 6. Ngữ lục cá nhân: [phần này thì trong pro5 mới update bên baidu cũng đã bị xóa và thay bằng cái khác. Nhưng ta vẫn giữ lại và phần kia sẽ là mục số 7. cũng gần như nhau thôi :v ]
1. Thì ra là bỏ đi thời gian, ta còn là ta, chưa từng bị thời gian nuốt mất.
2. Có hai bi kịch trong cuộc sống, một người cố ý tìm chết, một người vô lực cầu sinh, ngươi có toàn bộ.
3. A, ta trúng độc.
4. Cùng giết sao
5. Dám chạm vào con chó của ta, chết, không ân xá. [a đúng là, yêu chó quá mức cho phép :v ]
6. Nữ nhân không nên làm khó nữ nhân.
7. Không có tiêu chuẩn. Thật là cẩu dắt đến Bắc Kinh cũng là cẩu. O.o
8. Dài dòng là quyền lợi của nữ nhân.
9. Tiểu Mật Đào
10. Thời gian là trong phần thưởng người chiến thắng, trong khi người thua cuộc chỉ khiêm tốn có tồn tại.
11. Hảo cẩu nhi đem cái đuôi của ngươi mà giấu kỹ ta muốn tới tìm ngươi.
12. Ngươi không phải là một con chó tốt ngươi biết không? Không biết nghe lời, lại không biết cách khiến chủ nhân vui lòn.
13. Dù toàn thân đầy mùi hôi nhưng vẫn không che giấu được hương thơm mẫu đơn trời sinh. [biến thái -_- ]
14. Ha ha ha ha..... ngươi chết đi
15. Bắc tử vĩ liễu.
16. Ai nha, hảo cẩu nhi, không được loạn cắn người.
17. Hừ.... tối nay, lẳng lặng theo ta nhìn tinh là tốt rồi. =))~
18. Các ngươi chọc giận ta.
19. A.... nghiệt duyên a! =))~
20. Thời gian không đúng... ngươi có đồng đảng của ngươi, ta có bằng hữu của ta, đại gia cương hảo tựu hảo.
21. Là sai lầm khi dành nhiều thời gian hóa phù mạt.
22. Hảo cẩu nhi không cần sợ, ta ở bên cạnh ngươi. [ở bên a đáng sợ hơn đấy :v =))~ ]
23. Lại đây, hảo cẩu nhi, ta tích tích.
24. Người, còn nhận được liễu bính, nhận không phải ta.
25. Chớ ăn giấm (ghen tuông), ngươi cũng là chó của ta, tới đây ngồi bên cạnh ta đi!
26. Người chết sẽ không nhiều lời, đây chính là tử vong mỹ đức.
27. Muốn chèo thuyền sao?
28. Loại thanh kêu cứu này, nghe thật  chói tai.
29. Trên thân của ngươi vi khuẩn rất nhiều.
30. Na Chích Mẫu Đích là của ta, ta có trách nhiệm vì nàng chắn gió đội mưa. :v :v
31. Mưa, rối loạn ảnh ta, mưa, ghen tỵ tuấn mạo ta. [a tự kỷ rất rất nặng -_- ]

7. Đối thoại:
1. (Bắc Cẩu ở không biết chân tướng dưới tình huống đem Ỷ La Sinh đưa đi thay thế mình thủ cây thời gian thành, cho là mình cùng cây thời gian giải ước sau cùng Tiểu Mật Đào đối thoại.)
Trời đầy ánh sao, từ hạo sáng đến ảm đạm, từ mới sinh đến niết mâm, lóe lên một đoạn quang thải, thứ tẫn nhân gian bao nhiêu năm tháng hơn điệt.
Bắc Cẩu: "Nguyên lai bỏ đi thời gian, ta còn là ta, chưa từng bị thời gian nuốt mất, ngươi tựa hồ không cao hứng vì ta?"
Tiểu Mật Đào lộ ra biểu lộ bi thương.
Bắc Cẩu: "Ta xem hiểu ngươi bi thương, cũng không hiểu ngươi vì sao bi thương, nhưng ngươi không cần bi thương, bởi vì ta cũng không phải là bị thời gian tế trì đích nhân." [cái câu cuối ta ko hiểu @.@ ]

2. Có hai bi kịch trong cuộc sống, một người cố ý tìm chết, một người vô lực cầu sinh, ngươi có toàn bộ.

3. (Người của Chiến Vân Giới ở lúc ép giết Ỷ La Sinh cùng Tiểu Mật Đào, kịp thời chạy tới): "Dám đụng tới chó của ta, chết, ko ân xá!

4. Bắc Cẩu vs Độc Hậu
Độc Cô Độc: "Hừ, mê hồn độc."
Độc Cô Độc (nghi nghờ): Ân?
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Hắc.... Ta không sợ, (quay đầu hỏi Tiểu Mật Đào) Cẩu sợ độc sao? [má a, a có phải cẩu đâu :v ]
Tiểu Mật Đào bày tỏ khằng định.
Bắc Cẩu Tối Quang Âm lập tức nằm vật xuống đất: "A.... Ta trúng độc.... a.... a.... a...." [a khùng :v ]
Độc Cô Độc: "Hừ, mang về độc mạch tra hỏi thật tốt."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ta trúng độc."
Độc Cô Độc: "A?"
Bắc Cẩu Tối Quang Âm đứng lên: "Ha ha ha.... Tiểu Mật Đào chúng ta đi." :v :v


5. Thời gian là ban thưởng của người thắng, mà bại người chỉ có thể ti vi cầu sinh.

6. "Cho nên, ngươi không tin bước chân thời gian sẽ lược đoạt thời gian của nhân thế sao?"

7. Đối với Ỷ La Sinh: "Ngươi không phải là một con chó tốt ngươi biết sao? Không biết nghe lời, lại không biết cách khiến chủ nhân vui lòng. Một con chó tốt, ngoại trừ thị giác và thính giác phải nhạy bén ra, phải còn có khứu giác ngửi mùi không quên, trên đời này mỗi một sự vật, đền cần đến nó, trời sinh tất cả đều có mùi vị, ngươi tính ra đã nhiều ngày chưa từng thanh tẩy, dù toàn thân nhiều mồ hôi nhưng vẫn không che giấu được hương thơm mẫu đơn trời sinh.

8. (Bắc Cẩu cùng Ỷ La Sinh trên đỉnh núi nhìn tinh)
Tinh cao vân cao phóng mục viễn, đêm khuya phong lãnh lòng người chìm, hao người im lặng bàng ngồi, ở ban đêm tĩnh lặng tăng thêm tịch liêu.
Ỷ La Sinh: "Ngươi xem khẩu tỏa kia đã mấy cái canh giờ, chẳng lẽ là khẩu tỏa kia không có ai biết đến chuyện xưa?" [khẩu tỏa??? ta ko hiểu :v ]
Bắc Cẩu: "Hừ.... tối nay, lẳng lặng theo ta nhìn tinh là tốt rồi."
Thời gian có kết thúc sao? Nếu như là kết thúc, vì sao còn có thể lướt qua, vượt qua, là một đoạn thời gian khác, ức hoặc lại trở về quay về đến thời gian bất đắc dĩ.

9. (Đạo hữu hí xưng Bắc Cẩu "Lão Vương" từ đâu tới, nguyên tự Bắc Cẩu đánh bại Huyền Định Nộ Hàng sau phát sinh một đoạn đối thoại)
Xích Tuệ Từ Hàng: "Ngươi vì sao nhanh như vậy đã trởi lại? Giao dịch thất bại sao?"
Xích Tuệ Từ Hàng: "A.... phấn chấn."
Huyền Định Nộ Hàng: "Lão.... lão...."
Xích Tuệ Từ Hàng: "Ngươi nói cái gì?"
Huyền Định Nộ Hàng: "Lão....uông.... uông...."
Xích Tuệ Từ Hàng: "Huyền Định Nộ Hàng! Huyền Định Nộ Hàng! Ghê tởm!"
Tiểu binh giáp: "Ân? Lão Vương? Lão Vương? Ai là Lão Vương? Là tên của hung thủ sao?

10. (Bắc Cẩu Tối Quang Âm cứu Tần Giả Tiên bị thôn dân quần ẩu)
Tần Giả Tiên: "A muội y, ta là Tần Giả Tiên, không muốn đánh lại các ngươi."
Thôn dân: "Quản các ngươi là cái gì tiên, theo đánh không lầm, đánh đánh đánh."
Tần Giả Tiên: "Lão Cẩu, cứu tinh a, mau cứu chúng ta."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Uy uy uy."
Thôn dân: "Là yêu cẩu, là đồng đảng của yêu quái, theo đánh không lầm.
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Đi mau." :v :v

11. (Hoang Sơ Cấm Xá gặp Bắc Cẩu Tối Quang Âm, ánh mắt so tài) [liếc mắt đưa tình :)) ]
Cao phong thượng, cuộc cuộc so tài ánh mắt, đang kéo dài, Hoang Sơ Cấm Xá không để cho người thần bí tới như có ý khiêu khích hơn.
Hoang Sơ Cấm Xá: "Ích mệnh địch đích quang mang khiến cho ngươi giết họa tới người." :))))
Tối Quang Âm: "Thời gian không đúng."
Hoang Sơ Cấm Xá: "Nga?"
Tối Quang Âm: "Ngươi có đồng đảng ngươi, ta có bằng hữu của ta, đại gia cương hảo tựu hảo.
Hoang Sơ Cấm Xá: "Hừ."

12. (Ỷ La Sinh trở lại bên trong động quật, Bắc Cẩu cùng Tiểu Mật Đào rốt cục quen biết nhau)
Sâu kín bên trong động, một người một chó, cứ một chỗ giằng co.
Ỷ La Sinh: "Ân?"
Bắc Cẩu: "Ngươi trở lại."
Bắc Cẩu: "Lại đây, hảo cẩu nhi, ta thương thương." :))))))))))))))
Ỷ La Sinh: "Uy uy uy...."
Bắc Cẩu: "Hảo cẩu nhi, lại đây, ăn bánh."
Bắc Cẩu: "Sao? Còn nhận được bánh, nhận không phải ta."
Bắc Cẩu:" Không nhận ta coi như xong, vẫn còn ở trước mắt ta hướng những người khác làm nũng. Hừ, ta cũng không phải chỉ có ngươi mà thôi, ta còn có hắn." [có mùi dấm :)) ]
Ỷ La Sinh: "Ta trở về thật không là thời điểm."
Bắc Cẩu: "Ngươi rốt cục chịu nhận ta."
Ỷ La Sinh: "Chúc mừng các ngươi rốt cục quen biết lẫn nhau,"
Bắc Cẩu: "Chớ ăn dấm, ngươi cũng là chó của ta, tới đây ngồi bên cạnh ta đi."
Ỷ La Sinh: "Ách.... Ta không có...." :))
Bắc Cẩu: "Đừng nói, chúng ta lẳng lặng ngủ một giấc đi." :)))))))))))

13. Người chết sẽ không nhiều lời, đây chính là tử vong mỹ đức.

14.
Bắc Cẩu: "Than thở sẽ để cho thời gian đi tốc trở nên nặng nề, thời gian dễ dàng bị lược đi."
Ỷ La Sinh: "Than thở chẳng qua là một loại biểu đạt tâm tình, không cần suy tính thời gian sẽ trở nên như thế nào."
Bắc Cẩu: " Hừ, này ngươi tới làm cái gì?"
Ỷ La Sinh: "Đây là âm thanh ngọc dương giang thủy triều, hôm nay lâm biệt, ta muốn hảo hảo cảm thụ cảm giác nhất hồi phác nhĩ do say. [câu này ta ko hiểu :v ]
Bắc Cẩu: "Muốn chèo thuyền sao??
Ỷ La Sinh: "Để cho ta lẳng lặng nghe thủy triều là tốt rồi."

15.
Tuệ Tọa: "Cứu người a, cứu mạng."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Loại âm thanh kiêu cứu này, nghe thật chói tai."
Tuệ Tọa: "Cứu mạng."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Cái này cao phong hãn không có người ở, người sẽ chạy tới cái chỗ này kêu cứu mạng, động cơ muốn được cứu, không đơn thuần."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Đừng động tới hắn."

16. (Bắc Cẩu cùng Ỷ La Sinh xem tinh đàm thời gian)
Ỷ La Sinh: "Vì sao tới chỗ này?"
Bắc Cẩu: "Xem tinh."
Ỷ La Sinh: "Ngươi tựa hồ hết sức yêu thích xem tinh."
Bắc Cẩu: "Bởi vì đây là trời thiên tinh, đã hơi gần thời gian cuối."
Ỷ La Sinh: "Phật gia đối với thời gian lấy cướp làm xưng, cuối của một kiếp, đại biểu khác sẽ là bắt đầu của một kiếp. Thế gian vạn vật vốn là có sinh có biệt, thiên tinh sẽ phóng lương. Tổng cũng có thời điểm biến mất, đồng thời ở nó biến mất, mịt mờ trong biển tinh, định cũng có một viên khác sơ tinh trán lượng."
Bắc Cẩu: "Nhưng ta nhưng vẫn không đi tới thời gian cuối, cho nên một mực không biết thời gian cuối sau mình sống lại là  cái gì."
Ỷ La Sinh: "Ngươi từng nói tín ngưỡng là thời gian, nhưng thời gian là như thế nào của một loại tín ngưỡng?"
Bắc Cẩu: "Thay vì nói là tín ngưỡng, không bằng nói ta hữu cảm tới nay, quan niệm thời gian chính là toàn bộ, từ trong mắt ta nhìn ra ngoài của mỗi nhất hạng sự vật, cũng dính vào sắc thái tời gian. Mặt trời lên, mặt trời lặn, là thời gian. Hoa nở, hoa tàn, là thời gian. Cuộc sống, người đã chết, là thời gian. Loại năm tháng này quá lâu, ta cũng không biết cõi đời này có cái gì cùng thời gian không liên quan. Đến cuối cùng, ta cũng chỉ có thể tin tưởng thời gian."
Ỷ La Sinh: "Quá nhiều ý thức thời gian sẽ để cho thế gian này vạn vật trở nên không có chút tư vị nào."
Bắc Cẩu: "Ta nhưng không có cách nào thoát khỏi thời gian tể trì."
Ỷ La Sinh: "Như thế nào không có cách nào thoát khỏi?"
Bắc Cẩu: "Bởi vì ta cùng thời gian đính hạ nhất hạng trọn đời giao dịch."

17. (Bắc Cẩu Tối Quang Âm vì Cấu Âm Tử thương tâm, Ỷ La Sinh lại an ủi)
Không biết ngồi bao lau, không biết nhìn bao nhiêu canh giờ, chìm nị với tâm bi thương, thời gian đã mất ý nghĩa.
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Nguyên lai ta vẫn không thể đạm nhìn sinh ly từ biệt của nhân thế."
Tiểu Mật Đào: "Ta cũng rất khó."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Tại sao trước mắt luôn là sẽ xuất hiện một đạo khoảng cách nhất định phải dùng sức vượt qua, nếu như ta không vượt qua nổi, thì như thế nào? Giống như viên sao kia rơi một dạng, rơi vào bóng tối vô biên sao?"
Ỷ La Sinh: "Hai tay của ta, sẽ ở lúc sao rơi ngươi trượt xuống, đem ngươi tiếp lấy. [chồng rơi đã có vợ đỡ :)) ]. Sau đó, đem tinh mất mát của ngươi, hoàn hồi tâm khẩu của ngươi, để cho ôn độ tâm khẩu ngươi, lần nữa đem tiêu vẫn thắp sáng tinh. Ngươi xem, đầy trời tinh tử, cũng là bởi vì ôn độ tâm khẩu ngươi mà lóe lên không ngừng. Nếu như ánh mắt không muốn cố chấp với tiêu thất, mà là còn đang nhìn tinh, ngươi sẽ biết được, sinh mạng khởi lạc, không cần bi thương." [ở với Q. lây bệnh nói nhiều :v :)) ]
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ngươi có thể khuyên ta như vậy, nhưng đạo lý này, ngươi có thể phụng hành mấy phần."
Ỷ La Sinh: "Ta chính là một mực không khám phá, cho nên mới lại phải sinh ra một bộ đạo lý mà dùng nói mình, xem ra loại đạo lý này, không thuyết phục được người,"
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ngươi nói chuyện với vẻ mặt thật mê người, nhưng nội dung sao liền so ra kém ta. Ngươi biết viên tinh màu đỏ kia, là tinh gì sao?"
Ỷ La Sinh: "Không biết."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Viên tinh kia gọi thực tử tinh, ngươi nghĩ nghe chuyện xưa của thực tử tinh sao?"
Ỷ La Sinh: "Ân? Xem ra ngươi khôi phục."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Nói sao?"
Ỷ La Sinh: "Bởi vì ngươi lại bắt đầu trở nên nói nhiều." :v :v
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Hừ"
Ỷ  La Sinh: "Được rồi được rồi, ta quá nhớ nghe chuyện xưa, nhờ cậy ngươi nói được không?
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Lẳng lặng theo ta nhìn tinh đi, bầu trời tinh, sẽ dùng nước mắt nó, đem chuyện xưa lóe lên cho ngươi xem, dụng tâm cảm thụ đi."

18. (Bắc Cẩu muốn cầu cạnh Thuyết Thái Tuế, trải qua Tiểu Mật Đào đề nghị dùng cá nướng cám dỗ)
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ngươi rốt cục trở lại."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Oa, ngươi bắt nhiều cá như vậy làm cái gì."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Cái gì? Muốn ta nướng cá? Tại sao?"
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ác, người kia thích ăn cá."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Hảo, ta sẽ tới xem thử 1 chút."
Thuyết Thái Tuế: "Ngươi trở lại, con cá không chịu lên bờ."
Chợt một trận gió thổi qua, mang đến mùi thơm làm người ta thèm thuồng.
Thuyết Thái Tuế: "Là mùi thơm của cá nướng."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Tới sao?"
Tiểu Mật Đào: "Đang dùng lực phiến."
Tiểu Mật Đào: "Tới."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Tiểu Mật Đào, đem cá cố hảo, không thể bị mèo tham lam tha đi."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Uy, Tiểu Mật Đào, cá muốn cố hảo."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Oa, cơn gió nào đem ngươi thổi tới.'
Thuyết Thái Tuế: "Con cá nướng kia thuộc về ta, nguyện vọng của ngươi có thể đạt thành." :v :v
Tiểu Mật Đào: "Mua một đuôi cá."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Tại sao bắt ta đáp ứng ngươi?"
Tiểu Mật Đào: "Chớ bãi phổ."
Thuyết Thái Tuế: "Đây chính là mục đích ngươi nướng cá, ta mắc câu." :)))))))))))

19. (Nghe Hoàng Vũ Khách kể chuyện kiếp trước mình cùng Cửu Thiên Thắng bị Bạo Vũ hãm hại, thống khổ vạn phần:
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "A!!!!!!!!"
Hoàng Vũ Khách: "Chuyện xưa còn không có kết thúc đây."
Nếu như lá rụng phiên khiển là một trò chơi, kia bộ hành ở trò chơi người, là cái gì?
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Đầu của ta rất đau, rất đau." [tội nghiệp a :'( ]
Tiểu Mật Đào: "Là đau lòng, không phải nhức đầu." [ủ ôi, e cún hiểu BC quá cơ :* ]
Bắc Cẩu Tối Quang ÂM: "Nguyên lai ta cùng hắn, có sâu xa như vậy, ta đối với hắn quen thuộc là tới tự giao tập kiếp trước. Ta thiếu hắn nhiều như vậy, lại làm cho hắn dùng kiếp này thay ta cả đời cố cây thời gian, ta bây giờ không trở về thời gian thành được, không có cách nào đem hắn đổi đi ra, ta còn không được, còn không."

20. (Bắc Cẩu Tối Quang Âm gặp tiều phu. Ứng vì chủ sở hóa thân thời gian thành. Điêu nan.)
Vì Cấu Âm Tử kỳ chứng [là bệnh a~], Bắc Cẩu quyết tâm hướng thời gian thành tìm tòi đến tột cùng, hành lộ bộ phạt, cũng là ở thù mê thất đường tắt bên trong núi rừng.
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Cái địa điểm này, cây này, ta đã vòng qua ba lần. Tiểu Mật Đào, ngươi cũng đi quá thời gian thành, thần chi chó tị, sao còn là thất linh."
Tiểu Mật Đào: "Là quê quán của ngươi quá quái."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Trước kia tùy tiện có thể tìm đường lên núi, tại sao bây giờ, cũng là ở nơi này trong phiến rừng cây không đi ra? Chẳng lẽ.... mất đi đế ước cây hời gian, ta ngay cả đại môn thời gian thành cũng không đến được sao? Hắc, ha ha, loại này là cảm giác bị đứng hàng cự ở ngoài cửa nha."
Đột nhiên.
Tiều phu: "Xin lỗi xin lỗi,  ta đây phủ đầu là ở phách Quy nhi tử ta, hắn tự xuất môn phách sài xí kim, chưa từng trở lại, này thấy trong rừng có người, ta còn tưởng là Quy nhi tử trở lại, một tâm tình không khống chế được, thủ trung phủ đầu liền ném ra, ngươi có như thế nào sao?" [má ông, ông ném rùi vào chân a chảy máu rồi còn hỏi -_- ]
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ta không có sao."
Tiều phu: "Thật không có sao?" [a ý ks cơ mà ta có sao, muốn đấm....]
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Không có.... chuyện...."
Tiều phu: "Như vậy có dạng chuyện gì sao?"
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Lão trượng, ngươi liền đúng chính là muốn ta kêu đau."
Tiều phu: "Vậy ngươi có cảm giác đến đau đớn sao? Ta muốn tập luyện trước một chút, ta chờ Quy nhi tử trở về, ta muốn như thế nào trừng trị hắn [ờ, tập luyện. mang Q. nhà ta ra tập luyện sao? *bốc hỏa*], mới có thể biểu đạt tức giận cùng đau lòng, sẽ đau đớn sao?"
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Lão trượng, ngươi không phải người đi." [đúng rồi đấy a :)) ]
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ngươi nhất định là một con rùa thay đổi, cho nên mới một mực phải gọi con trai mình là Quy nhi tử. Tiểu Mật Đào, chúng ta đi."'
Tiều phu: "Ngươi là có thể đi tới chỗ nào? nhất điều dĩ  dữ ngươi thoát câu đích lộ, ngươi như thế nào đi, cũng không đi tới nơi mục đích."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Nhất điều không đạt được đường mục đích, ta lại đi thượng cũng không ý nghĩa, quay đầu lại, cũng là một loại lựa chọn."
Tiều phu: "Nếu như không có ta chỉ địa điểm, ngươi ngay cả đường quay đầu lại cũng không có."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Tiểu Mật Đào, nói cho hắn biết, lỗ mũi của ngươi đa linh."
Tiểu Mật Đào: "Lỗ mũi của ta rất linh."
Tiều phu: "Hắc, không qua một thời gian uống cạn chum trà, các ngươi lại lại trở lại cái chỗ này."
Tiều phu: "Năm, bốn, ba, hai, một. Ngươi xem, còn không phải là trở lại nơi này?"
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Thật ra thì chúng ta đặc biệt trở lại tìm ngươi, ta biết được ý của ngươi là ngươi hy vọng ta cầu xin ngươi đúng không?"
Tiều phu: "Ân.... có lẽ vậy."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Tốt lắm, chúng ta cầu xin ngươi, ngươi bỏ qua cho Cấu Âm Tử đi." -_-
Tiều phu: "Ta còn tưởng rằng.... tính,không theo thời gian người quy củ, tất là muốn gặp phải thời gian trừng phạt, không ai có thể ngoại lệ, muốn trở về bình thường, liền từ điểm sai lầm, bắt đầu tu chánh đi."
Bắc Cẩu Tối Quang Âm: "Ân.... xem ra ta nhất định phải tìm được Ỷ La Sinh, mới hiểu biết đến tột cùng là xảy ra điều không may gì."

---------------------------------------------------------- 

Bắc Cẩu

Là nhân vật hư cấu trong kịch Phích Lịch Bố Đại Hí. Xếp vào một trong Ngũ đại truyền kì, sáng lập Thực kiếm đao pháp của Lãnh khốc đao khách, hành vi không giống với người bình thường, mang mặt nạ cẩu che lấp gương mặt của mình, từng gia nhập Điêu vong cấm quyết. Bạn đồng hành lâu năm Tiểu Mật Đào mất tích trong một trận chiến, Lão Cẩu như vậy mai danh ẩn tích tìm kiếm. Sau này do có cảm giác sâu xa với Ỷ La Sinh mà tìm tới.

Danh xưng: Bắc Cẩu
Tính biệt: nam
Thân phân: Tối Quang Âm
Thi hào: Tha đà thác, tiêu ma quá, tối thị quang âm hóa phù mạt.
Câu cửa miệng: Cùng giết sao, Bắc tử vĩ liễu.
Nhắc tới: Phích lịch kinh hồng chi Đao Kiếm Xuân Thu chương 14 (Ngân Giang Nguyệt nhắc đến đao của Lão cẩu)
Sơ đăng tràng: Phích lịch kinh hồng chi Đao Kiếm Xuân Thu chương 20.
Bằng hữu: Ỷ La Sinh, Ẩm Tuế (Thời gian thành quang sử), Vô Mộng Sinh, Hoàng Vũ Khách, Biệt Hoàng Hôn, Cấu Âm Tử.
Luyến tình: Liêm Trang
Tề danh: Siêu Dật Chủ, Thích Thái Tổ, Điên Bất Loạn, Âu Dương Cận (Ngũ đại truyền kỳ)
Kì tha: Bạo Vũ Tâm Nô, Độc Cô Độc.
Sủng vật: Tiểu Mật Đào (Tuyết ngao), Thiên Sương Ngao.
Võ học: Thực kiếm đao - Thiên cẩu thôn nguyệt, lược ảnh kích, lược ảnh hóa, lược ảnh phá, thì gian đao pháp
Sáng lập: Thực kiếm đao phổ
Vũ khí: Mô cẩu lợi (Thú đao)
Sở hữu vật: Mặt nạ đầu cẩu, Kim sư tệ

p/s: còn các phần liên quan của Bắc Cẩu đã đc dịch hết ở trên phần Tối Quang Âm. còn mấy cái trong [...] là lời của ta :3



đây là nhạc của a. cái nhạc của a nó dị y chang cái tính cách của a =))~
http://www.youtube.com/watch?v=z-G8Kw-u1qA

1 nhận xét:

  1. Woa, một lần đọc hết tất cả thông tin thế này cảm thấy thật choáng ngợp -o- Cảm ơn bạn đã dịch ra những thông tin thế này. Câu nói của Bắc Cẩu Tối Quang Âm mà mình thích nhất chính là câu nói khi đánh bại Ỷ La Sinh: "Thời gian là phần thưởng cho người thắng cuộc. Kẻ bại, chỉ có thể hèn mọn cầu xin" (trích lời dịch của Lucky Lui trên Youtube). Mình cảm thấy lời dịch về lời thoại này trong bài của bạn hơi khó hiểu, nên góp ý, mong là bạn đừng giận ^^

    Trả lờiXóa